
Buông mình vào không trung nghe qua đã thấy sợ. Cứ giống như là liều đi trật đường, phải kinh qua nhiều gian khổ, chẳng hề thấy đâu một lối ngã trơn tru khiến ta lập tức trở nên một người nổi tiếng. Đã vậy thế tại sao bảo buông mình vào không trung là chuyện cần phải làm? Đây được gọi là cái học đương vòng!!!.
Đa số chúng ta ai cũng giữ ước ao, nuôi hy vọng và mơ làm sao cho mình có được phép mầu hay bùa chú nào đó khả dĩ, một sớm một chiều, khiến mình nổi danh một cách dễ dàng mà chẳng cần phải kinh qua cái cực nhọc, khó khăn gì cả. Lý do gì khiến ta mang mang cái tư tưởng dối mình như vậy? Dễ hiểu thôi. Bởi ta sống trong một xã hội chỉ biết buộc miệng hứa hẹn những chuyện tức thời. Sừng sững đó một bức tường dối trá bao lấy ta, và bên tai ta, lúc nào cũng văng vẳng những lời thuyết giáo
Thứ gì bạn cũng có thể có được, và có ngay lập tức, chẳng cần phải trả giá cái gì, chẳng cần phải cưc nhọc chút nào. Ta sống trong cái xã hội hứa hẹn kết quả tức thì, cái xã hội ngồi nhét chúng ta những viên thuốc thần hiệu, lập tức cho thân thể cường tráng, hòan mỹ, giúp trẻ mãi không già, đó là cái xã hội, nơi mà người ta đo đếm chúng ta qua cái chỉ số ' thành tích hoàn hảo".
Thực tế mà nói, chẳng có cái gì là hòan hảo. Bạn, tôi và mọi người khác, ai rồi cũng mang phận phải chết thôi. Chúng ta đã nhiễm cái hội chứng thành tích hoàn hão mất rồi. Và chúng ta lại áp đặt cho con cái mình, thiếu điều dồn chúng vào chỗ tự sát, phải làm sao đạt điểm xuất sắc ở trường.
Sống dưới áp lực xã hội buộc phải đạt được những điểm tốt ở trường, phải có một cơ thể hòan mỹ, một công việc hoàn hảo, và phải làm sao đạt chúng ngay lập tức, thì thử hỏi làm sao có ai sẳn sàng mạo hiểm chứ? thử hỏi như thế làm sao con người có thể bộc lộ được cái thiên tư của mình?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét