Pages

Thứ Năm, 22 tháng 7, 2010

Cảnh Khó Mới Ló Thiên Tài




Bạn hãy đặt tay lên cuốn tiểu sử viết về những thương gia tự thân lập thân.

Hầu hết họ điều ó điểm chung này : thất bại cái này, cái kia trong đời! Và chính lúc lâm vào cảnh đổ vở, phá sản, khánh kiệt, điều kỳ diệu đã xảy đến với họ: họ mãnh liệt vùng dậy từ đống tro tàn và đã gặt hái được nhiều thành công ngoài sức tưởng tượng.

Đâu là cội rễ của cái thành công ấy? Thực tế, một khi bạn mất tất cả, bạn sẽ nhận ra cái chân lý đơn giản này:

Bạn không phải là người hoàn hảo!

Bạn ơi đừng lãng phí sức mình đi tìm một thứ hoàn hảo rẻ tiền và hời hợt. Đừng nhọc công tích góp những thứ " mày mặt" bên ngoài ( như nhà cao, cửa rộng, xe xịn..., mà hãy nên thấu triệt điều này.

Thanh danh tôi có cần chi "mặt mày"!

Được như thế bạn sẽ tạo ra điều kỳ diệu tiếp theo: thực sự bạn đã bắt đầu sử dụng trí lực của mình ( tức đôi cánh của chúng ta ) để tạo ra những điều khả dĩ mới mẻ giúp ta thoát ra khỏi cái hố cầm hãm chính mình. Và tức thì, bạn sẽ thấy một thế giới trãi đầy các cơ hội, những thị trường thích hợp cũng như tiền bạc.

Và đây là điều mà tôi muốn gói ghém lại trong cuộc hành trình mới nhất của mình. Tôi đã bắt đầu một cuộc hành trình để ghi chép lại những câu chuyện đầy sức hấp dẫn nhất về những con người xuất sắc đã tạo ra giá trị thành công từ những điều tưởng chừng bất khả.

Con người ai chẳng một lần ra ma

Sẵn tiện, tôi dành một bí mật nho nhỏ cho các Bạn đây : Bạn, tôi, người hàng xóm của bạn, ông chủ của bạn và cả Bill Gates nữa, ai rồi cũng gặp nhau ở điểm chung duy nhất này: một cuộc hẹn hò với Thần Chết. Ý tôi là gì? Theo những gì tôi hiểu, ta chẳng hề kiếm chác thêm một điểm thưởng nào( hay có thể nói ta chẳng thể kéo dài thêm cuộc đời của mình một giây phút nào) nhờ tỏ cái vẻ nhút nhát và co rúm của mình.

Làm vậy, từ buổi bình minh tới nẻo chiều tà, tôi cứ lánh mình vào cái xó ngột ngạt nào đó với mong muốn đừng kể nào nhìn thấy tôi, và hẳn, tôi thấy mình đủ nhút nhát để kéo dài đời mình ra thêm một vài ngày.

Chao ôi, nào phải thế ai trong chúng mình rồi cũng thẳng tiến vào nghĩa địa với tấm vé một đi không trở lại mà, chơi trò nhút nhát chẳng thể giúp ta có thêm một ngày nào đâu. Thế thì bạn còn chờ cái gì nũa? Lo mà nhập cuộc đi thôi.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét